Phố cổ Đồng Văn nằm ở vị trí trung tâm huyện lỵ Đồng Văn. Xưa kia, Đồng Văn thuộc tổng Đông Quan, châu Bình Nguyên, phủ Tương Yên, tiếp sau đó thuộc châu Bảo Lạc do một Quan Đạo người Tày, họ Nông ở Bảo Lạc làm chủ. Khi thực dân Pháp chiếm đóng, chúng tách Đồng Văn thoát khỏi Bảo Lạc. Hoà bình lập lại, năm 1962 Đồng Văn tách ra làm 3 huyện: Đồng Văn, Yên Minh, Mèo Vạc.
Tổng thể kiến trúc các ngôi nhà trong trung tâm Phố cổ sắc nét khá tương đương: Cột gỗ, xuất hiện 2 tầng (tầng gác và tầng trệt); tường chình đất, một số trong những thì xây bằng gạch dầy 0,50m, các vì kèo, cột gỗ được làm được làm bằng gỗ nghiến, thông đá không tồn tại mộng thắt, chạm trổ cầu kỳ nhưng kết cấu gỗ lúc bấy giờ còn tương đối nguyên vẹn.
Mái lợp ngói âm khí và dương khí – một loại ngói đặc trưng của đồng bào các dân tộc thiểu số ở vùng biên giới phía Bắc. Với trên 20 ngôi nhà xuất hiện niên đại xấp xỉ 100 năm tuổi ở Phố cổ Đồng Văn thì cổ nhất là nhà đất của dòng họ Lương, được xây dựng vào lúc năm 1890. Vào những phiên chợ chính, nơi Phố cổ Đồng Văn trở thành đông vui tấp nập. Tại đây, trưng bày các thành phầm, sản vật của địa phương. Ngoài ra, chợ còn là một nơi giao lưu văn hóa truyền thống của rất nhiều dân tộc. Các hoạt động và sinh hoạt văn hóa truyền thống tại đây được ra mắt rất rất dị, tạo thêm một điểm vượt trội cho trung tâm Phố cổ Đồng Văn. Năm 2009, Phố cổ Đồng Văn được Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch xếp hạng Di tích kiến trúc thẩm mỹ và nghệ thuật vương quốc./.